Trong cơn bão giá và hậu quả của dịch bệnh Covid-19, đời sống của nhiều CNLĐ hiện rất khó khăn. Trường hợp trong bài viết này là một trong số đó. Họ vẫn đang nhẫn nại từng bước ổn định công việc, thu nhập và hy vọng vào một tương lai tốt đẹp hơn. Tháng Công nhân này chắc chắn họ cũng sẽ được quan tâm, hỗ trợ.
Nhọc nhằn mưu sinh
Dãy nhà trọ dành cho công nhân tại Khu công nghiệp Phú Bài, thị xã Hương Thủy, tỉnh Thừa Thiên Huế.

“Chắt chiu từng đồng nuôi con”

Vào một ngày cuối tháng 4, chúng tôi ghé căn nhà trọ dành cho công nhân tại KCN Phú Bài (Thừa Thiên Huế), anh Đặng Hồng Sơn (41 tuổi, quê ở Đồng Nai), đang loay hoay vét số gạo ít ỏi còn lại chuẩn bị nấu bữa trưa. Chị Trương Thị Kỳ Duyên (34 tuổi, quê ở Thừa Thiên Huế) đang làm công nhân tại Công ty TNHH Takson Huế, vợ anh Sơn vừa trở về nhà sau đêm tăng ca.

Anh Sơn tâm sự, vợ chồng anh làm công nhân ở đây đã hơn 2 năm nay. Trước đây, vợ chồng anh là công nhân của một công ty tại thị trấn Long Thành, tỉnh Đồng Nai. Khi dịch Covid-19 bùng phát ở các tỉnh thành miền Nam, vợ chồng anh bị mất việc và quyết định trở về Huế, hy vọng cuộc sống ở đây sẽ ổn định hơn.

“Để về Huế, tôi phải gửi lại 2 đứa con lớn cho ông bà nội ở Đồng Nai, vợ chồng tôi ôm đứa con út ra Huế, nhờ ông bà ngoại trông hộ. Rồi tôi nhờ người xin việc làm, hai vợ chồng được nhận làm công nhân tại Công ty TNHH Takson Huế. 3 tháng đầu thử việc, lương mỗi người chỉ hơn 2 triệu đồng/tháng, tuy ít ỏi nhưng dù sao vẫn có đồng vào đồng ra”, anh Sơn kể lại.

Sau 3 tháng thử việc, mức lương cơ bản của anh Sơn là 4,2 triệu đồng/tháng, chị Duyên 3,9 triệu đồng/tháng. Thêm các khoản phụ cấp, tổng thu nhập của cả hai vợ chồng hơn 11 triệu đồng/ tháng.

Chị Duyên tính toán các khoản chi tiêu, làm sao cho hợp lý để lo cho 3 đứa con đang tuổi ăn, tuổi lớn. Với số tiền đó, mỗi tháng chị chi 7,5 triệu đồng gửi cho ông bà lo các chi phí sinh hoạt và học phí cho các con. Còn lại, chị đóng 1 triệu cho phòng trọ, điện nước. Số tiền 2,5 triệu đồng còn lại chỉ đủ cho hai vợ chồng chị ăn uống, trang trải tằn tiện.

“So với các công nhân khác trong công ty, mức lương của vợ chồng tôi thấp nhất, vì mới chỉ làm 2 năm. Chúng tôi phải chắt chiu từng đồng để còn lo cho mấy đứa nhỏ”, chị Duyên chia sẻ.

Nhọc nhằn mưu sinh
Bữa cơm đạm bạc của vợ chồng anh Sơn, chị Duyên trong “bão giá”.

Bữa cơm trong “bão giá”

Chưa được bao lâu, do công việc cường độ lao động khá lớn, hơn 2 tháng nay, anh Sơn phải nghỉ việc vì sức khỏe không đáp ứng được. Những ngày này, anh chạy xe khắp các nẻo đường để tìm việc mới, với hy vọng sẽ kiếm được một công việc nào đó, có mức thu nhập ổn định hơn.

“Tôi đi tìm việc nhưng chưa biết sẽ làm gì, vì mình không bằng cấp, đang tính xin làm phụ hồ cho tiền công cao, nhưng vẫn chưa tìm được”, anh Sơn nói.

Trời cũng đã trưa, như mọi ngày, chị Duyên ra đầu hẻm để đi chợ. Chị mua một ít dưa cà, khổ qua và 5 con tôm rồi trả cho bà chủ 27.000 đồng. “Bữa ăn trưa thế này là đủ rồi”, chị Duyên cười.

Hai tháng nay, gia đình anh chị mất hơn một nửa thu nhập từ anh Sơn. Gạo trong nhà cũng đã gần hết. Chị Duyên thật thà kể, trong người chỉ còn vỏn vẹn 200.000 đồng, số tiền này anh chị dành tiêu đến đầu tháng tới, là lúc có lương.

Khi chúng tôi hỏi thêm chị có nghe thông tin lương tối thiểu dự kiến tăng 6%, tức thêm 180.000 - 260.000 đồng so với hiện nay, tùy khu vực; chị Duyên trả lời: "Việc này tôi không hay biết gì vì chỉ đi làm rồi về nhà thôi, có nghe ai nói gì đâu. Nếu mà được tăng lương thêm như vậy thì quá tốt, cuối tháng cũng sẽ có tiền để đi chợ thêm vài ngày".

Dưới bàn tay khéo léo của chị Duyên, một lát, bữa cơm trưa của hai vợ chồng đã chín, có món dưa cà cùng canh khổ qua nấu với tôm. Trong căn phòng trọ đã cũ, đôi vợ chồng vừa ăn cơm, vừa trải lòng về đời sống cơ cực của mình.

“Tôi chỉ mong các con đều mạnh khỏe, chăm ngoan. Anh Sơn sẽ sớm có một công việc mới ổn định, đủ sống trong bối cảnh "bão giá" đang leo thang như hiện nay”, chị Duyên nói.

Nhọc nhằn mưu sinh
Tài sản giá trị lớn nhất của vợ chồng anh Sơn, chị Duyên là chiếc xe máy.

Mang câu chuyện này kể cho Chủ tịch CĐCS Công ty TNHH Takson Huế Vũ Thị Nguyệt, chị Nguyệt cho hay, CĐCS đã nắm được hoàn cảnh anh Sơn, chị Duyên. Công đoàn đang đề xuất với lãnh đạo Công ty bố trí cho anh Sơn, chồng chị Duyên có một công việc phù hợp với sức khỏe. Trong Tháng Công nhân năm 2022, Công đoàn sẽ tổ chức nhiều hoạt động ý nghĩa, thiết thực, trong đó sẽ tổ chức trao quà cho chị Duyên và một số đoàn viên, NLĐ có hoàn cảnh khó khăn khác.

Nhọc nhằn cuộc đời nữ công nhân dùng chân làm giá đỡ cho cánh tay Nhọc nhằn cuộc đời nữ công nhân dùng chân làm giá đỡ cho cánh tay

Cánh tay trái bị tật, thõng xuống, không được linh hoạt như mọi người, chị Nguyễn Thị Nguyệt (công nhân Công ty TNHH OneChang Vina, ...

Danh mục nghề công việc nặng nhọc, độc hại nguy hiểm 20 năm chưa được điều chỉnh Danh mục nghề công việc nặng nhọc, độc hại nguy hiểm 20 năm chưa được điều chỉnh

Theo ghi nhận của các cấp công đoàn, sau 5 năm triển khai thực hiện, trước các vấn đề mới phát sinh, Luật ATVSLĐ đã ...

Bao giờ thang máy hoạt động trở lại cho cư dân bớt nhọc? Bao giờ thang máy hoạt động trở lại cho cư dân bớt nhọc?

Mệt nhoài sau giờ làm việc, hàng trăm công nhân thuê nhà tại tòa CT1A (Khu nhà ở công nhân tại xã Kim Chung, huyện ...

Tin mới hơn

Người cán bộ công đoàn hết mình với công việc

Người cán bộ công đoàn hết mình với công việc

Trong những năm qua, cô giáo Văn Thị Kim Loan – Chủ tịch Công đoàn cơ sở Trường Trung học cơ sở Bình Thạnh (huyện Thạnh Phú, tỉnh Bến Tre) luôn hết mình chăm lo đến đời sống của những công đoàn viên có hoàn cảnh khó khăn để họ có động lực, niềm tin vươn lên trong cuộc sống.
Công đoàn đồng hành với giáo viên trong giảng dạy và vươn lên thoát nghèo

Công đoàn đồng hành với giáo viên trong giảng dạy và vươn lên thoát nghèo

Công đoàn cơ sở Trường trung học cơ sở Bình Thạnh (huyện Thạnh Phú, tỉnh Bến Tre) là một tập thể trẻ, khỏe, nhiệt tình, năng động; luôn đồng hành với công đoàn viên nhà trường góp phần thực hiện sứ mạng và là chỗ dựa vững chắc cho công đoàn viên trong sự nghiệp giáo dục của huyện nhà.
Có một niềm hạnh phúc ấm áp, dịu dàng

Có một niềm hạnh phúc ấm áp, dịu dàng

Giờ đây, sau gần hai năm gắn bó với ngôi Trường THCS Thắng Nhất (TP. Vũng Tàu, Bà Rịa- Vũng Tàu), tôi không còn là cô giáo lẻ loi của ngày đầu nữa. Cảm giác bơ vơ, lạc lõng như chú chim non lần đầu rời tổ đã tan biến từ bao giờ, nhường chỗ cho một niềm ấm áp dịu dàng.

Tin tức khác

Người thầy giáo thân thiện, tạo môi trường giáo dục đoàn kết

Người thầy giáo thân thiện, tạo môi trường giáo dục đoàn kết

Trường THCS Tân Hưng Tây, xã Tân Hưng Tây (huyện Phú Tân, tỉnh Cà Mau) là một trong những đơn vị còn nhiều khó khăn về cơ sở vật chất và đội ngũ giáo viên. Thế nhưng, những năm qua, tập thể nhà trường đã luôn đoàn kết, gắn bó hoàn thành tốt các nhiệm vụ được giao. Để tạo nên sức mạnh đoàn kết đó, phải nói đến sự nỗ lực không ngừng của thầy Phan Văn Tiếp - Chủ tịch công đoàn trường trong việc chăm lo đời sống vật chất, tinh thần cho đội ngũ giáo viên.
Sự đồng hành bền bỉ của công đoàn

Sự đồng hành bền bỉ của công đoàn

Trường THCS Thắng Nhì, nằm giữa lòng thành phố biển Vũng Tàu (Bà Rịa- Vũng Tàu) từng là một ngôi trường nhỏ bé với vô vàn khó khăn trong những ngày đầu thành lập. Cơ sở vật chất thiếu thốn, đội ngũ giáo viên còn hạn chế, học sinh chủ yếu là con em lao động tự do, đời sống bấp bênh. Nhưng vượt lên tất cả, đơn vị đã từng bước vươn lên, phát triển mạnh mẽ nhờ tinh thần đoàn kết, sự tận tâm của tập thể giáo viên và đặc biệt là sự đồng hành bền bỉ của Công đoàn nhà trường.
Có một mái nhà chung đầy yêu thương

Có một mái nhà chung đầy yêu thương

Có một mái nhà chung đầy yêu thương - Công đoàn Trường THCS Ngô Sĩ Liên (thành phố Vũng Tàu, tỉnh Bà Rịa- Vũng Tàu). Có thể nói, nó không chỉ là một tổ chức đại diện cho quyền lợi của giáo viên mà còn là mái nhà chung đầy ắp yêu thương, nơi mỗi thành viên đều cảm thấy được quan tâm, chia sẻ và đồng hành trong công việc lẫn cuộc sống.
Sức mạnh nằm ở tinh thần đoàn kết và tình yêu nghề

Sức mạnh nằm ở tinh thần đoàn kết và tình yêu nghề

Đây không chỉ là một bài viết tham gia cuộc thi, mà còn là những dòng tâm sự chân thật từ một giáo viên trẻ vừa chập chững bước vào nghề. Tôi muốn được kể lại câu chuyện về những người đã truyền cho tôi ngọn lửa yêu nghề, về những tấm gương thầy cô đã giúp tôi hiểu và trân trọng hơn giá trị của sự đoàn kết, yêu thương trong môi trường sư phạm – ngôi trường Tiểu học Nguyễn Tất Thành, xã IaDreng, huyện Chư Pưh, tỉnh Gia Lai – nơi tôi may mắn được bắt đầu hành trình làm nghề gieo chữ.
Tấm lòng của cô bảo mẫu Nguyễn Thị Mỹ Hiền

Tấm lòng của cô bảo mẫu Nguyễn Thị Mỹ Hiền

Trong không gian ấm áp của ngôi trường tiểu học, có một bóng dáng nhỏ nhắn, tần tảo luôn bận rộn chăm sóc từng em học sinh. Đó là cô Nguyễn Thị Mỹ Hiền – một bảo mẫu Trường Tiểu học Châu Văn Liêm (phường 5, quận 6, TP. Hồ Chí Minh) với trái tim nhân hậu và tấm lòng yêu trẻ.
Công đoàn nhà trường – nguồn động viên lớn lao

Công đoàn nhà trường – nguồn động viên lớn lao

Tình yêu thương luôn hiện hữu, dù vô hình. Nó đa dạng như viên đá ngũ sắc, lung linh và ấm áp trong từng khoảnh khắc đời thường. Tôi cảm nhận rõ điều ấy tại nơi làm việc - Công đoàn Trường Phổ thông Dân tộc Nội trú THCS và THPT huyện Hàm Yên (Tuyên Quang). Ngôi trường không chỉ là nơi giảng dạy, mà là mái ấm thứ hai thân yêu, nơi lan tỏa tình yêu thương giữa người với người.
Xem thêm