Nhọc nhằn cuộc đời nữ công nhân dùng chân làm giá đỡ cho cánh tay
Đời sống

Nhọc nhằn cuộc đời nữ công nhân dùng chân làm giá đỡ cho cánh tay

Duy Minh
Tác giả: Duy Minh
Cánh tay trái bị tật, thõng xuống, không được linh hoạt như mọi người, chị Nguyễn Thị Nguyệt (công nhân Công ty TNHH OneChang Vina, TP Bắc Giang, tỉnh Bắc Giang) phải chật vật sử dụng cả chân để hỗ trợ cánh tay khiếm khuyết trong cuộc sống sinh hoạt đến cả mưu sinh.

“Cảm ơn món quà của Đại sứ quán New Zealand đến với tôi lúc khó khăn” Điều kiện gì để F1 được cách ly tại nhà?

Nhọc nhằn cuộc đời nữ công nhân dùng chân làm giá đỡ cho cánh tay
Chị Nguyễn Thị Nguyệt (ngoài cùng bên trái) nhận quà của Đại sứ quán New Zealand và Tổng LĐLĐ Việt Nam

Sinh sống tại xóm Tân Thành (thị trấn Vôi, huyện Lạng Giang, tỉnh Bắc Giang), hằng ngày, chị Nguyệt vượt 10km để đến công ty làm việc. Với người khỏe mạnh, đi 10km chỉ mất 30 phút. Nhưng chị phải mất cả tiếng đồng hồ. Bị tật ở tay trái, chị là lao động chính trong gia đình có 3 con nhỏ, chồng mắc bệnh và mẹ già. Cuộc sống hết sức khó khăn.

Chị Nguyệt là công nhân tổ 5 (Công ty TNHH OneChang Vina chuyên sản xuất quần áo). Làm việc ở đây đã 5 năm, chị Nguyệt cho biết: “Thu nhập bình quân của mình là 5 triệu đồng/tháng. Có được thu nhập, việc làm như vậy cũng nhờ công ty, công đoàn giúp đỡ và tạo điều kiện rất nhiều”.

Vì chị có tay trái, nhưng chỉ dùng để cầm, nắm, không cử động linh hoạt được như mọi người. Chị làm ở tổ cắt. Khi thao tác, tay phải cầm kéo, tay trái tựa vào bàn máy để giữ vải. Vất vả, khó khăn đến mấy, chị vẫn cố gắng làm cho bằng được. Biết mình làm việc khó khăn hơn người khác, chị nhiều lần bày tỏ với Tổ trưởng. Nhưng Tổ trưởng Tổ công đoàn động viên chị “làm hết sức mình là được” khiến chị càng thêm cố gắng.

Nhọc nhằn cuộc đời nữ công nhân dùng chân làm giá đỡ cho cánh tay
Chị Nguyễn Thị Nguyệt (người đầu tiên) nhận hỗ trợ lao động nữ có hoàn cảnh khó khăn chịu ảnh hưởng bởi dịch Covid-19

Ở tuổi 36, chị có 3 con cả trai lẫn gái. Con gái đầu lòng mới 8 tuổi. Bé trai nhỏ nhất mới lên 2. Mẹ chồng chị năm nay cũng 61 tuổi, không có thu nhập. Chồng chị mắc bệnh từ năm 2017, không đủ sức khỏe để xin vào công ty làm việc. Trước đây, anh có đi làm thợ xây, phụ hồ. Nhưng mấy năm nay, anh chỉ ở nhà cày cấy hơn 1 sào ruộng, kinh tế gia đình càng eo hẹp hơn. Bản thân chị cũng không có cách nào để làm gia tăng thu nhập, trang trải cuộc sống do cánh tay trái bị tật.

“Lúc sinh ra, mình bình thường như bao đứa trẻ khác. Đến khi mọi người đưa đồ ăn gì cũng thấy mình chỉ cầm tay phải, sinh nghi nên đưa đi khám thì phát hiện ra bệnh. Khi ấy, mình còn nhỏ quá, không đủ sức khỏe để phẫu thuật. Cộng thêm hồi đi học, trong lúc chơi với bạn, mình bị gãy tay. Gia đình đưa mình đi bó bột. Rồi lớn lên, có sức khỏe, muốn phẫu thuật thì gia đình khó khăn. Bố mình mắc bệnh tim. Mẹ mình là nông dân không hiểu rõ bệnh tình của con. Đó là năm 1995. Tay của mình buông thõng từ đó. Vẫn cầm, nắm được nhưng muốn ăn cơm, bế con… phải có sự hỗ trợ của… chân” – chị Nguyệt buồn bã nói.

Chị Nguyệt kể, bao năm qua, người ngoài nhìn vào sẽ thấy hoạt động của chị rất khó khăn, bất tiện. Nhưng chị đã quen với việc xoay xở bằng tay phải và sự hỗ trợ của đôi chân.

Nhọc nhằn cuộc đời nữ công nhân dùng chân làm giá đỡ cho cánh tay
Một góc thị trấn Vôi (huyện Lạng Giang, tỉnh Bắc Giang) nơi gia đình chị Nguyệt sinh sống. Ảnh: ST

“Ăn cơm thì tay trái cầm bát, dùng đầu gối đỡ bát đưa lên miệng. Khi bế con phải nhờ cái chân đỡ cái tay, cho con bú cũng vậy. Vất vả phải chấp nhận thôi. Vì là phụ nữ, nếu không muốn vất vả thì đừng lấy chồng, sinh con. May mắn là mình có những đứa con ngoan. Hai đứa con gái thương mẹ, biết làm đủ việc. Từ trải chiếu, dọn cơm, rửa bát, quét nhà, trông em, tự học… Nhiều đêm vuốt tóc con mà nước mắt rơi ướt gối. Có ngày, con kể, các bạn cùng lớp đã biết phân biệt bạn giàu, bạn nghèo nên con ít bạn. Con người ta lớp 1 được cha mẹ đưa đón, đủ đầy. Có điều kiện, các con được bố mẹ đóng tiền thuê ô tô đưa đón 300.000 đồng/tháng. Con nhà mình mới lớp 2 phải tự đạp chiếc xe mini già cỗi, cọc cạch đến trường. Vậy mà 1 năm học qua, nó vẫn đi đến trường như vậy. Người nó bé nhỏ mà cố gắng rất nhiều”. – chị Nguyệt tâm sự.

Thì ra, trong những ngày chị đi làm, con ở nhà lân la, tự học đi xe đạp với anh chị. Chị đã về nhà mẹ đẻ, xin chiếc xe đạp cũ của mình về sửa lại cho con. Chị kể, đứa lớn được sai bảo nhiều việc quá, có lúc nó phát cáu. Nhưng chị lại động viên “nếu con không làm thì ai giúp mẹ” vì thực sự nếu không có con, chị không thể kham hết việc nhà.

“Nhà mình cận nghèo. Năm nào cũng lên trường xin miễn giảm đóng góp cho con. Bây giờ các con mới vào cấp 1, sách vở còn ít, chưa khó khăn lắm. Nhưng trong lòng mình lo con không bằng bạn, bằng bè, dễ tủi thân. Quần áo mặc quay vòng đứa chị đến đứa em. Sữa thì mua loại không đắt tiền. Cuộc sống bây giờ tàm tạm. Nhưng con ngày càng lớn, mình chưa biết co kéo thế nào cho đủ". – chị Nguyệt tâm sự.

Nhọc nhằn cuộc đời nữ công nhân dùng chân làm giá đỡ cho cánh tay
Công ty TNHH One Chang Vina phòng, chống dịch Covid-19

Hằng tháng, ngoài lương, chị Nguyệt còn nhận được chế độ cho người khuyết tật là 405.000 đồng/tháng nên có thêm tiền mua sữa cho con. Nhiều lần, nghĩ mà tủi phận, chị lại chẹp miệng “trời sinh voi, trời sinh cỏ” và lạc quan với phần lãi “3 đứa con ngoan”. Người ta nói, “giàu hai con mắt, khó hay bàn tay”. Mỗi lần nắm cánh tay teo nhỏ, buông thõng, chị lại tần ngần ước giá như nó… lành lặn.

“Nếu cánh tay lành lặn, mình sẽ có sức khỏe để làm thật nhiều. Người khỏe mạnh thu nhập bình quân 7 – 8 triệu đồng/tháng. Còn mình chỉ được 5 triệu đồng thôi” - chị Nguyệt cho biết.

Nhà chồng cũng tạo điều kiện để chị không phải dọn bờ, gieo mạ, cày cấy mà tập trung làm việc tại công ty. Cánh tay của chị khó phục hồi. Bác sĩ nói nhiều năm qua, cánh tay trái đã bị teo nhỏ nên việc phẫu thuật rất khó khăn. Dù có phẫu thuật cũng không thay đổi được gì. Chị buồn với cánh tay trái chỉ như “treo” ở thân thể.

Nhọc nhằn cuộc đời nữ công nhân dùng chân làm giá đỡ cho cánh tay
Đồng nghiệp của chị Nguyệt tại công ty. Ảnh: ST

“Đã có lần mình khóc với mẹ: Ước gì mẹ đừng sinh con ra. Mẹ mình cũng chảy nước mắt nói, ngày xưa mình không như vậy, mình khỏe mạnh bình thường. Mình biết mẹ cũng đau lòng lắm” – chị Nguyệt nhớ lại.

Chị kể, có những việc, chị bất lực không làm được do tay trái bị tật. Đơn giản như việc xới cơm cho mẹ chồng, không thể dùng chân làm giá đỡ cho cánh tay. Vì vậy, nhiều người phải thông cảm cho chị. Với con thì dễ hơn, chị cố gắng hết sức xoay xở bằng cả chân và tay. Hay việc chị lái xe đi làm cũng phải đi thật chậm vì chỉ còn 1 cánh tay. Chị vẫn thấy cuộc đời mình may mắn hơn nhiều số phận cùng làm việc ở Trung tâm khuyết tật nhiều năm trước. Ở đó, có những người bị liệt nửa người, người câm điếc, người mang bệnh hiểm nghèo…

Hạnh phúc, theo định nghĩa của chị bình dị lắm. Đó còn là dịch bệnh vẫn có việc làm, vẫn được công ty trả lương. Như tháng 5 vừa rồi, chị làm được 16 – 17 ngày công vẫn được nhận lương hơn 4 triệu đồng. Vào dịp lễ, tết, Tháng Công nhân… công ty và công đoàn đều có chính sách chăm lo cho chị và những hoàn cảnh khó khăn khác.

“Có sự kiện nào công đoàn cũng dành phần quà cho người lao động khó khăn như mình. Vào dịp Tết, công đoàn, Công ty có quà gồm măng, miến, bánh kẹo… giúp mình đỡ phần chi phí mua sắm. Mỗi lần mang về nhà, mình đều nói với các con. Tụi nhỏ vui lắm vì được sự quan tâm của công ty, công đoàn. Mới đây, mình được nhận phần quà của Đại sứ quán New Zealand và Tổng LĐLĐ Việt Nam. Với mình, phần quà ấy có ý nghĩa vô cùng” - chị Nguyệt kể.

Ông Phan Thế Huy - Chủ tịch Công đoàn công ty cho biết: “Những công nhân có hoàn cảnh khó khăn như chị Nguyệt ngoài nhận được sự quan tâm của LĐLĐ TP Bắc Giang, LĐLĐ tỉnh Bắc Giang thì vào dịp lễ, Tết đều được nhận quà của Công đoàn cơ sở. Công đoàn cũng kêu gọi sự ủng hộ của đoàn viên trong công ty và các doanh nghiệp hảo tâm hỗ trợ. Riêng trường hợp của chị Nguyệt, Ban Chấp hành Công đoàn triển khai đến các Tổ trưởng Tổ công đoàn quan tâm tạo điều kiện tốt nhất. Do chị Nguyệt bị tật ở tay, với nhiều doanh nghiệp rất ngại tuyển dụng. Nhưng mình đã tư vấn cho Ban Giám đốc tạo điều kiện để chị được làm việc. Qua đánh giá của Tổ trưởng Tổ công đoàn, chị Nguyệt là người làm được việc, nhiệt tình và hoàn thành tốt".

Lao động tự do chật vật mưu sinh khi giãn cách xã hội Lao động tự do chật vật mưu sinh khi giãn cách xã hội

Trước diễn biến phức tạp của dịch bệnh, TP HCM vẫn tiếp tục áp dụng Chỉ thị 10 từ ngày 29/6/2021 và không nêu cụ ...

Không phải nhà nào cũng đủ điều kiện để F1 cách ly tại nhà Không phải nhà nào cũng đủ điều kiện để F1 cách ly tại nhà

Cách ly tại nhà đối với các trường hợp F1 được đánh giá là một biện pháp cần thiết nhằm giảm tải áp lực cho ...

Cảng cá lớn nhất Đà Nẵng tạm dừng hoạt động do liên quan đến ca Covid-19 tại Quảng Ngãi Cảng cá lớn nhất Đà Nẵng tạm dừng hoạt động do liên quan đến ca Covid-19 tại Quảng Ngãi

Cảng cá Thọ Quang (Sơn Trà, Đà Nẵng) phải tạm dừng hoạt động, tiến hành xét nghiệm tiểu thương và ngư dân trong đêm do ...

Tin mới hơn

Văn hóa công nhân với nâng cao năng suất lao động và hiệu quả sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp

Văn hóa công nhân với nâng cao năng suất lao động và hiệu quả sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp

Khi nền kinh tế chuyển đổi từ nông nghiệp sang công nghiệp và tiến hành phát triển công nghiệp theo hướng hiện đại, văn hóa công nhân là chủ đề đặc biệt được quan tâm, trong đó có mục tiêu đóng góp cho tăng năng suất lao động và nâng cao hiệu quả sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp. Bài viết chia sẻ quan điểm của tác giả về xây dựng văn hóa công nhân, đặc biệt trong thời kỳ Việt Nam bắt đầu chuyển sang phát triển bền vững hiện nay.
Luật BHXH 2024: An sinh không dừng lại ở người lao động

Luật BHXH 2024: An sinh không dừng lại ở người lao động

Sửa đổi quy định về điều kiện tuổi của thân nhân hưởng trợ cấp tuất hàng tháng trong Luật BHXH 2024 là lời hồi đáp đầy nhân văn dành cho hàng triệu người lao động và gia đình họ, những người đã âm thầm cống hiến cả cuộc đời cho sự phát triển của đất nước.
Luật BHXH 2024: "Neo giữ" người lao động có kinh nghiệm

Luật BHXH 2024: "Neo giữ" người lao động có kinh nghiệm

Với nhiều người lao động, đặc biệt là công nhân nghỉ hưu không hẳn là “dấu chấm hết” cho một hành trình làm việc, mà có khi lại là khởi đầu cho một giai đoạn mới đầy trăn trở: “Tiếp tục cống hiến hay dừng lại”?

Tin tức khác

Luật BHXH 2024: Người công nhân không phải “đánh đổi” sinh mạng cho từng ngày công

Luật BHXH 2024: Người công nhân không phải “đánh đổi” sinh mạng cho từng ngày công

Trong hành trình mưu sinh, người công nhân không chỉ đối mặt với sự khắc nghiệt của dây chuyền sản xuất, mà còn phải “vật lộn” với những căn bệnh hiểm nghèo, mãn tính kéo dài tháng năm.
Luật BHXH 2024: Công nhân nghỉ ốm không phải giấu, phải sợ, phải đánh đổi

Luật BHXH 2024: Công nhân nghỉ ốm không phải giấu, phải sợ, phải đánh đổi

Giữa hàng triệu lượt nghỉ ốm mỗi năm của người lao động, đã từng có biết bao buổi làm dang dở, những lần gắng gượng trở lại ca vì sợ bị trừ lương, mất chuyên cần hay mất bảo hiểm y tế.
Công nhân và việc học tập suốt đời

Công nhân và việc học tập suốt đời

“Học tập suốt đời” là tên bài viết được hưởng ứng rộng rãi và tạo tiếng vang lớn của Tổng Bí thư Tô Lâm thời gian gần đây. Vấn đề này được nhìn nhận như một trong những giải pháp, yêu cầu tối quan trọng để phát huy tiềm năng, sức sáng tạo của con người Việt Nam, trong đó có đội ngũ công nhân lao động, góp phần thực hiện thắng lợi khát vọng vươn mình của dân tộc.
Công nhân ngành điều tại Bình Phước: Người giữ hồn cho nông sản Việt

Công nhân ngành điều tại Bình Phước: Người giữ hồn cho nông sản Việt

Giữa những con số xuất khẩu hàng tỷ USD mỗi năm của ngành điều Việt Nam, ít ai để ý rằng đằng sau thành công ấy là những đôi tay chai sạn, những giọt mồ hôi rơi giữa xưởng nóng và những câu chuyện đời thầm lặng của người lao động. Từ những người phụ nữ ngồi bó gối bên rổ điều sống để tách vỏ, đến những công nhân vận hành dây chuyền sản xuất hiện đại, họ chính là những mắt xích bền bỉ góp phần đưa hạt điều Việt Nam có mặt tại hơn 90 quốc gia trên thế giới.
Luật BHXH 2024: Khi pháp luật lắng nghe tiếng lòng người mẹ

Luật BHXH 2024: Khi pháp luật lắng nghe tiếng lòng người mẹ

Giữa nhịp sống tất bật nơi các khu công nghiệp, hàng triệu nữ công nhân vẫn âm thầm lao động, cống hiến và hy sinh, mang trên vai không chỉ gánh nặng mưu sinh mà còn cả giấc mơ làm mẹ.
Luật BHXH 2024: Một “cú chạm” – một thông điệp

Luật BHXH 2024: Một “cú chạm” – một thông điệp

Không còn phải rời xưởng sớm để nộp một tờ đơn. Không còn mất công cả buổi để đi xin xác nhận giấy tờ. Không còn cảnh ngồi hàng giờ trước cánh cửa cơ quan BHXH với ánh mắt lo lắng.
Xem thêm