
Nhật ký F0: "Trong cuộc chiến này tôi không chỉ có một mình" Nhật ký F0: Ngày đầu tiên cô đơn và đầy nước mắt |
![]() |
Tấm thiệp do chính tay cháu gái của M.T vẽ gửi tặng cô. |
Cuối cùng anh chị đã tìm được cách gửi đồ cho tôi rồi, có máy đo oxy, nước muối sinh lý, nước rửa mũi,…những thứ tôi đang rất cần. Tìm shipper mùa dịch khó đến nhường nào, anh chị tôi chạy ngược, chạy xuôi, phí ship từ Bình Tân tới Tân Bình lên đến 150.000 đồng. Thật may quá!
Mở thùng đồ ra, tôi còn bất ngờ hơn, trong đó có lá thư từ đứa cháu gái bé bỏng, con anh trai của tôi.
“Con chúc Út có thật nhiều sức khỏe, mà nè Út đang bị Covid đấy nhé, Út phải ăn uống điều độ và phải nhớ ngủ sớm nha. Hết dịch, Út nhớ dẫn con đi chơi siêu thị nha, còn nữa, Út nhớ dẫn con vô nhà banh chơi và ăn kem nha Út”.
Nét chữ ngô nghê, còn cẩn thận kèm theo tấm thiệp tự tay vẽ, chúng khiến tôi không khỏi xúc động, đọc thư mà nước mắt chỉ chực rơi, nhưng cũng cảm thấy ấm áp, có động lực hơn rất nhiều. Cháu tôi lúc nào cũng như vậy, dễ thương và tình cảm. Nỗi nhớ gia đình lại dâng trào trong lòng tôi. Tôi nhớ gia đình đến da diết!
![]() |
Những dòng chữ ngô nghê nhưng chất chứa tình cảm của cháu gái M.T. |
Nhà tôi có 5 anh chị em, 3 trai, 2 gái, tôi là con út. Tất cả anh chị em đều xa quê, lên Sài Gòn làm việc. Nơi quê nhà chỉ còn ba mẹ. Ba mẹ tôi cũng đã lớn tuổi, nghỉ hưu.
Nhiều lúc một mình, tôi ngồi ngoài ban công, nhìn xuống đường phố Sài Gòn mà suy nghĩ, có khi nào ba mẹ cũng đang ngóng trông chúng tôi ngoài hiên nhà? Ở cùng một bầu trời mà lại cách xa đến thế.
Dịch bệnh bùng phát khiến gia đình càng thêm xa cách, tôi chẳng thể nào về quê thăm ba mẹ. Ba mẹ cũng không thể lên với tôi. Nay tôi còn không may nhiễm bệnh, tôi lo lắng cho bản thân một thì thương ba mẹ gấp trăm lần.
Đã 5 năm kể từ ngày tôi rời quê lên thành phố tự lập. Nhìn lại, thời gian trôi nhanh quá! Chớp mắt một cái, cô gái ngây ngô ngày nào giờ đã trưởng thành hơn. Những lúc đau ốm, nằm một mình trong căn phòng, ký ức cứ ùa về.
Ngày mới lên Sài Gòn, nơi làm việc của tôi ở quận Tân Bình, anh chị lại sinh sống ở Bình Tân. Quãng đường quá xa, nên tôi quyết định xin ra ở riêng. Đó là chuỗi ngày tủi thân, loay hoay đủ đường, đi làm về, tự nấu cơm, tự ăn, tự giải quyết mọi việc...
Dần dần, tôi quen với cuộc sống tự lập, bản thân có kỹ năng sống hơn. Lâu lâu ốm vặt, cảm cúm 1-2 lần tôi cũng tự chăm sóc được cho mình. Tôi nghĩ là mình mạnh mẽ, cho đến khi bị mắc Covid-19. Có thể nói là “bước ngoặt” tôi không lường trước được.
Sau đợt này, chắc gia đình sẽ không cho tôi ở một mình nữa, sẽ chuyển về sống cùng anh chị. Tôi chưa suy nghĩ được nhiều về chuyện này, vì bây giờ phải tập trung chữa khỏi bệnh đã, rồi hẵng tính tiếp.
Ngày 29 tháng 8 năm 2021
Sáng nay, tôi vẫn thức giấc lúc 6h. Chắc do tâm lý, cứ giờ đó tôi tỉnh. Cổ họng đã bớt rát nhưng còn ho nhiều và nghẹt mũi. Tôi uống ít nước ấm rồi ăn sáng. Hôm nay có thêm ngũ cốc, chuối và sữa. Mấy ngày nay được sự hỗ trợ từ mọi người, tôi có nhiều thực phẩm hơn, cũng phải dặn lòng, cố gắng ăn uống để mau khỏi bệnh và không phụ sự quan tâm của mọi người.
![]() |
Cháo xương heo, bí đỏ, bữa trưa của M.T. |
Buổi trưa, tôi nấu cháo xương heo, bí đỏ cho dễ nuốt hơn. Tôi cũng chịu khó xem các công thức nấu ăn trên mạng để thay đổi, đỡ ngán hơn.
Hôm nay, còn nhờ được người mua giúp ít nước bù điện giải, nước dừa. Tôi uống cả ngày, ăn thêm trái cây, thấy cơ thể thanh lọc, nhẹ nhõm hơn. Có phải đang tiến triển tốt hơn không?
Mấy bữa nay, tôi đã không còn khóc nhiều. Thấy tôi bình tâm hơn, mẹ ở quê cũng phần nào bớt lo lắng. Tôi mong sớm khỏe lại, mong dịch bệnh sớm qua đi, việc đầu tiên tôi làm sẽ là về quê và ôm mẹ vào lòng!
![]() Trước khi nhận lệnh lên đường chi viện cho TP. HCM, điều dưỡng Lê Thị Mỹ Hạnh vừa thu xếp việc gia đình vừa tất ... |
![]() Chị N.T.P.T (huyện Châu Thành, tỉnh Long An) làm việc tại Công ty TNHH Pouyuen Việt Nam (quận Bình Tân TP HCM), cả gia đình ... |
![]() Câu trên là lời của Thủ tướng Chính phủ Phạm Minh Chính. Đây là một phát ngôn, một câu nói mang đầy tính thuyết phục ... |
Đọc nhiều
Tin mới hơn

Văn hóa công nhân với nâng cao năng suất lao động và hiệu quả sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp

Luật BHXH 2024: An sinh không dừng lại ở người lao động

Luật BHXH 2024: "Neo giữ" người lao động có kinh nghiệm
Tin tức khác

Luật BHXH 2024: Người công nhân không phải “đánh đổi” sinh mạng cho từng ngày công

Luật BHXH 2024: Công nhân nghỉ ốm không phải giấu, phải sợ, phải đánh đổi

Công nhân và việc học tập suốt đời

Công nhân ngành điều tại Bình Phước: Người giữ hồn cho nông sản Việt

Luật BHXH 2024: Khi pháp luật lắng nghe tiếng lòng người mẹ
